Đề bài: "Không có tài năng nổi trội nhưng lại chẳng chấp nhận thân phận người thường, một bộ phận bạn trẻ ngày nay đang tìm đến những hành vi lập dị, thậm chí trái với thuần phong mĩ tục để ít nhiều thu hút sự chú ý của dư luận dù thừa biết bản thân sẽ bị "ném đá".
(Báo Tuổi Trẻ 23/3/2013)
Sau những hành vi ấy các bạn trẻ đã được nhiều người biết đến. Theo anh chị đó có phải là sự nổi tiếng không. Anh chị nghĩ gì về sự nổi tiếng.
Trong cuộc đời của mỗi con người, không ai không có cho mình những mục tiêu, hoài bão, những định hướng cho hiện tại và tương lai. Đó có thể là ước mơ về một gia đình hạnh phúc; ước mơ chạm đến vinh quang, đạt được niềm đam mê của mình; ước mơ về một cuộc sống đầy đủ, ấm no không phải lo lắng hoặc đơn giản với người trẻ ngày nay đó là ước mơ về danh vọng sự nghiệp, về sự nổi tiếng. "Không có tài năng nổi trội nhưng lại chẳng chấp nhận thân phận người thường, một bộ phận bạn trẻ ngày nay đang tìm đến những hành vi lập dị, thậm chí trái với thuần phong mĩ tục để ít nhiều thu hút sự chú ý của dư luận dù thừa biết bản thân sẽ bị "ném đá". Chính cái ước mơ quá đỗi to lớn ấy, khát vọng hay nói đúng hơn là ảo vọng ấy đã đưa đẩy nhiều bạn trẻ đến nhiều tình huống, kết quả thật trớ trêu.
Giới trẻ ngày nay không ít người vẫn lấy sự nổi tiếng làm mục đích sống của mình. Nổi tiếng là làm nổi bật danh tiếng, tà năng thực sự của mình, làm cho tiếng tăm, hình ảnh hay những điều tốt đẹp của mình được truyền bá trên diện rộng, được ngưỡng mộ, được nhiều người biết đến. Thế nhưng đối với một số người sự nổi tiếng được nhận thức một cách lệch lạc, đơn giản chỉ là để đánh bóng tên tuổi của mình, bất kể hành vi, bất chấp hậu quả và không quan tâm đến những phản ứng của mọi người dù là trái chiều, dù là phê phán, chê trách. Chính cái mục đích của họ-để tên tuổi của mìn, không phân biệt là tốt hay xấu, được mọi người biết đến- đã làm cho họ dần lún sâu vào những tai tiếng chứ không còn dừng lại ở một cuộc sống bình thường hay xa hơn là sự nổi tiếng nữa.
Một người dã từng biểu diễn rất nhiều trên sân khấu, chẳng nhất thiết phải gào lên rằng mình nổi tiếng mà vẫn giữ được đẳng cấp, phong độ của mình bởi đó là những người có tài năng, có phẩm chất thật sự. Một người nổi tiếng có thể cả đời họ chỉ được lên sân khấu một lần nhưng điều quan trọng là họ đã là được gì trên sân khấu trong một lần duy nhất đó. Nổi tiếng đâu nhất thiết là xuất hiện càng nhiều trên mặt báo chí, trên truyền hình càng tốt; càng không phải cách đưa những phát ngôn gây sốc, gây scandal ở những lĩnh vực không liên quan đến nghề nghiệp của mình. Và rồi hậu quả của việc quá ảo tưởng đã làm cho không ít người chịu sự chê trách, gièm pha thậm chí là "ném đá" bởi mọi người bởi họ KHÔNG THỰC SỰ TÀI NĂNG. Và rồi những dư luận ấy chắc chắn sẽ ảnh hưởng không nhỏ đến cuộc sống hàng ngày, công việc, các mối quan hệ ngoài đời thực. Và rõ ràng với những phản ứng trái chiều của dư luận thì chắc chắn đây không phải là sự nổi tiếng.
Trong cuộc sống ngày nay, chắc chắn không ai không biết đến những cái tên như Mark Zuckerberg, Bill Gate, Obama hay trên lĩnh vực giải trí là những idol đình đám như Adele,IU, BTS, BoA... Đó là những người nổi tiếng, được mọi người công nhận, bởi họ có tài năng thực sự. Trong lĩnh vực của mình họ đã chứng tỏ cho mọi người thấy được họ thành công bởi chính thực lực của mình, bởi chính tài năng và sự cố gắng không ngừng nghỉ để đi lên từ con số 0. Thế nhưng không phải ai cũng nhận thức được như vậy. Rất nhiều người đang tự bán danh dự lương tâm mình để đối lấy "tai tiếng" bị ngộ nhận là "nổi tiếng". Rất nhiều bạn trẻ khiến cộng đồng mạng phẫn nộ khi thản nhiên tự ghi lại và phổ biến những hình ảnh mà bản thân đang bất kính với giá trị nhân văn, văn hóa dân tộc. Cụ thể một thanh niên đã đứng và ngồi trên đầu rùa tại VMQTG (7/2012), một nữ sinh vô tư ngồi trên mộ liệt sĩ (1/2013). Và chỉ trong tháng 3 năm 2013 những hình ảnh phản cảm như: nam thanh niên ngồi trên phần mộ tổ, tượng Phật, tượng đài vua Lý Thái Tổ,... liên tiếp xuất hiện nhan nhản trên các trang MXH.
Sự nổi tiếng luôn được so sánh như một con dao hai lưỡi, một ma lực thực sự hấp dẫn có thể khiến nhiều người vì nó mà mù quáng đánh đổi tất cả.Theo kết quả mọt cuộc nghiên cứu của LSC (Learning and Skills Council), hơn 10% thanh niên Anh sẽ bỏ học nếu có cơ hội nổi tiếng qua truyền hình. Khi được hỏi tại sao muốn trở nên nổi tiếng, hơn một nửa nói rằng nổi tiếng sẽ mang lại cho họ nhiều tiền. Đối với những người nổi tiếng "không vững chắc" thì có thể họ sẽ được lên các mặt báo thật nhưng là trước ánh mắt dèm pha của mọi người. Có thể tên của họ khi nhắc đến mọi người đều biết nhưng chỉ vì cái tai tiếng đáng khinh thường mà thôi. Đằng sau sự nổi tiếng, đằng sau ánh hào quang chói lọi có thể là niềm vui hạnh phúc và tự hào, cũng có thể chỉ là sự thất vọng, nước mắt và nỗi đau.
Có bao giờ bạn tự hỏi tại sao tuổi trẻ lại mù quáng và ngộ nhận sự nổi tiếng như vậy? Khó có thẻ trả lời chính xác cho câu hỏi này nhưng không thể phủ định được ngoài nguyên nhân chính - chủ quan là do chính tâm lí, suy nghĩ của họ còn có sự "góp mặt" của những nguyên nhân khách quan. Vì vậy để tránh những sai lệch này bản thân mỗi người phải luôn biết được mình đang làm gì, phải biết định hướng cho tương lai, xác định mục tiêu đúng đắn và nỗ lực hết mình cho những dự định ước mơ tốt đẹp. Và xã hội, hãy thử nghĩ xem nếu những bài báo, những trang báo mạng không lấy việc đăng các hình ảnh, phát ngôn gây sốc, những scandal làm trào lưu, mọi người không nhiệt tình đón đọc thậm chí ủng hộ thì sự nổi tiếng chẳng phải ngày càng trở nên tốt đẹp hơn sao?
Ước mơ, khát vọng là điều không thể thiếu và cũng không ai cấm được ước mơ của người khác. Và khát vọng nổi tiếng cũng như vậy. Dĩ nhiên nổi tiếng không phải là xấu khi nó đến từ tài năng, phẩm chất, sự cổ vũ của mọi người và tồn tại vì mọi người.Vậy nên hãy biết dùng chính tài năng của mình để tỏa sáng mình trong mắt người khác. Có thể bạn không có tài năng ở lĩnh vực này nhưng ai dám bảo bạn không có khả năng ở lĩnh vực khác. Vậy nên cứ cống hiến hết mình cho tài năng của bạn. Khi ấy bạn sẽ trở nên nổi tiếng mà thôi và đó mới là nổi tiếng thực sự - một sự nổi tiếng đáng trân trọng.
No comments:
Post a Comment