Đã bao giờ bạn thấy cuộc sống này quá xô bồ, bạn mệt mỏi, buồn chán và muốn từ bỏ? Đã bao giờ bạn nghĩ hạnh phúc là một thứ gì đó quá xa vời? Có lẽ không mấy ai trên thế giới này thực sự hiểu thế nào là hạnh phúc. Nhưng mình nghĩ chỉ với một chút thay đổi nhỏ trong tư tưởng, bạn sẽ dần tìm thấy được sự bình yên trong tâm hồn và điều bạn cần đôi khi chỉ là một quyển sách. Vậy bạn đã bao giờ nghe đến cuốn "Chuyện con mèo dạy hải âu bay" của Luis Sepúlveda chưa?
Người bạn ấy bước vào cuộc đời tôi thật nhẹ nhàng, êm dịu như một cơn gió. Ngay từ tên sách bạn cũng có thể thấy rằng đây là một câu chuyện kể về một con mèo dạy một cô hải âu nhỏ cách bay lượn. Mới nghe qua khá là nực cười phải không? Một con mèo vô cùng béo mà lại muốn dạy một chú chim non bay, điều mà một con mèo không bao giờ làm được. Nhưng câu chuyện không đơn giản chỉ có thế. Do một tai nạn, hải âu mẹ chỉ kịp giao quả trứng cho mèo đen béo ú Zorba, bắt nó hứa sẽ không ăn quả trứng, chăm sóc cho đến khi chim non nở ra và đặc biệt là... dạy chim non bay. Kì diệu làm sao, Zorba đã hoàn thành lời hứa của mình.
Bé chim nở ra, trưởng thành trong sự bảo vệ của cộng đồng mèo ở bến cảng Hamburg. Và Lucky- tên của chú hải âu- cũng cuối cùng cũng có thể cất cao đôi cánh bay về với đại dương bao la, ngôi nhà của loài chim biển. Một câu chuyện khiến tâm hồn nở hoa, một thế giới vẹn nguyên, trong sáng và nhân hậu sâu xa. Một cuốn sách như viên ngọc khó tìm cho bất cứ ai, bất cứ lứa tuổi nào. Dưới ngòi bút đầy truyền cảm của Luis Sepúlveda, tất cả những nhân vật, những sự việc đều trở nên thật chân thực với ngôn từ vô cùng giản dị, mộc mạc. Mối quan hệ dường như không tưởng giữa hai loài hoàn toàn khác biệt ấy đã dạy cho ta một bài học sâu sắc về tình thương.
"Chúng ta đã bảo vệ con từ khoảnh khắc con mổ vỡ lớp vỏ trứng ra đời. Chúng ta đã dành cho con sự chăm sóc mà không hề nghĩ tới việc biến con thành một con mèo. Chúng ta yêu con như yêu một con hải âu. Thật dễ dàng để chấp nhận và yêu thương một kẻ nào đó giống mình, nhưng để yêu thương ai đó khác mình thực sự rất khó khăn, và con đã giúp chúng ta làm được điều đó. Con là chim hải âu, và con phải sống cuộc đời của một con hải âu. Con phải bay." Câu nói tràn đầy yêu thương ấy là của con mèo mun mập ú Zorba nói với Lucky. Chỉ một câu nói đơn giản như vậy thôi nhưng nó lại hàm chứa bài học vô cùng to lớn mà mỗi chúng ta ai cũng cần phải biết. Thực sự yêu thương một người không phải là thúc đẩy họ trở thành con người mình cho là "tốt nhất" mà đó chính là sự chấp nhận đồng cảm với bản chất của chính con người ấy. Giữa một cuộc sống xô bồ như ngày nay, thực sự yêu thương ai đó "giống mình" còn khó huống chi lại là chấp nhận một người "khác mình". Họ luôn muốn biến những con người ấy theo ý thích của họ và chắc chắn tình yêu thương ấy không bắt nguồn từ tấm lòng. Thế nhưng ở đây chú mèo Zorba, những chú mèo của bến cảng Hamburg đã yêu thương Lucky với một tình yêu thương chân thành, đến từ con tim. Khi chúng ta yêu thương ai đó bằng tất cả sự chân thành thì mọi định kiến và khác biệt chỉ là điểm tựa cho tình cảm đó trở nên cao đẹp hơn mà thôi.
Cách viết của nhà văn Chi Lê ấy có một thứ gì đó rất đặc biệt, cả cao chuyện như một bản giao hưởng êm dịu với đầy đủ những cung bậc cảm xúc, đi sâu vào lòng người, để mỗi lần đọc là một lần ta như nảy nở những tình cảm suy nghĩ khác nhau. Nhưng điểm chung lớn nhất mà tôi tìm được sau nhiều lần lật giở lại từng trang sách đó là cách mà con người nên học hỏi để yêu thương nhau, là cách mà mỗi người tìm thấy cho mình sự bình yên trong tâm hồn sau khi đã giúp đỡ một ai đó bằng chính tấm lòng của mình. Các bạn có biết kết thúc của truyện như thế nào không? Đó là Lucky đã dang rộng đôi cánh của mình trở về với bầu trời, chú chim non không ở lại với những chú mèo tại bến cảng mà đã bay đi sống với cuộc đời ột con hải âu. Sự yêu thương giúp đỡ của Zorba, của những con mèo ấy không cần đền đáp, cho đi trong vô tư. Chúng không cần Lucky phải làm cho chúng điều gì cả, đã nuôi dạy Lucky chỉ với tình thương thật sự. Nhưng đừng bảo Zorba không nhận được gì. Có và có rất nhiều. Ấy đơn giản chỉ là tình cảm thương yêu và quý mến, ngưỡng mộ của Lucky cho Zorba và cả tình cảm của người đọc dành cho con mèo mun này.
Có thể nói cuốn sách " Chuyện con mèo dạy hải âu bay" giống như một li cà phê ấm áp, một góc phố bình yên, một con đường thu ngập nắng. Nó cho người đọc một không gian yên tĩnh, tự do, tách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài. Thay vì ngồi một chỗ than vãn về cuộc đời của chính mình tại sao chúng ta không bỏ một chút thời gian để đọc cuốn sách này? Hãy cùng nhau tìm về tuổi thơ tươi đẹp đã qua và tích góp thêm cho niềm hi vọng vào tương lai sắp tới. Hay với những người luôn cho rằng bản thân mình thiếu khuyết sự yêu thương thì cũng hãy đọc nó để rồi nhận ra mình được yêu thương quan tâm đến mức nào. Và rồi bạn sẽ hiểu ra rằng yêu và được yêu cũng là một niềm hạnh phúc thật lớn lao và đó cũng là cách tốt nhất để chữa lành vết thương trong tâm hồn. Suy cho cùng thì dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, chưa bao giờ quá muộn để học cách yêu thương...
No comments:
Post a Comment