Ở khoa ngoại bệnh viện A có một vị bác sĩ cực kì giỏi và có tâm với nghề. Ông được đồng nghiệp quý mến và nhân viên, y tá nể phục.
- Chào giáo sư ạ.
- Chào ngài.
- Ồ! Chào các cô.
Ba cô y tá trò chuyện với nhau sau khi vị bác sĩ đi ngang qua:
- Ông ấy quả thật là một vị bác sĩ đáng kính.
- Phải đấy. Đợt xét duyệt lần này, ai mà được chọn làm trợ lí của ông ấy thì thật là may mắn.
Chiều hôm ấy, vị giáo sư bước vào phòng và bảo với ba cô y tá:
- Sáng mai chúng ta sẽ tiến hành ca phẫu thuật ghép thận cho bệnh nhân Hoàng Hùng. cả ba cô sẽ cùng làm phụ mổ cho tôi trong ca phẫu thuật này. Mọi người chuẩn bị đi, chúng ta không còn thời gian đâu.
- Dạ, chúng cháu biết rồi ạ.
Vị bác sĩ quay đi, cả Anh, Mai và Nga vô cùng hồi hộp và lo lắng:
- Chà chà, nhiệm vụ được giao lần này thật lớn- Mai nói
Nga tiếp lời:
- Bệnh nhân này thật may mắn, được đích thân giáo sư mổ cho. Nếu được giáo sư mổ cho thì chắc chắn sẽ thành công thôi, mọi người nhỉ?
...
Sáng hôm sau như kế hoạch, ca mổ được bắt đầu từ lúc 7h30. Ca mổ này cực kì quan trọng và rất khó thực hiện. Mọi người kể cả bác sĩ, y tá và người nhà bệnh nhân đều lo lắng, sốt ruột. Ca phẫu thuật đã diễn ra trong 5 giờ đồng hồ liền nhưng vẫn chưa kết thúc.
- Thưa giáo sư, ngài có cần nghỉ một chút không ạ?
- Không cần đâu, chúng ta phải kết thúc ca phẫu thuật càng sớm càng tốt.
Sau 1 giờ đồng hồ nữa, dường như ca phẫu thuật đã gần như hoàn thành. Vị giáo sư nói với các phụ mổ:
- Xong rồi, giờ hãy khâu vết mổ lại cho bệnh nhân, ca mổ đã thành công.
Y tá Anh nói:
- Thưa giáo sư, chúng ta đã dùng tất cả 12 tấm gạc, nay mới chỉ lấy ra 11 tấm.
Vị bác sĩ cau mày:
- Tôi đã lấy ra hết rồi. Ca phẫu thuật diễn ra quá lâu, bệnh nhân cần được nghỉ ngơi, hãy khâu ngay vết mổ lại.
Nga lo lắng bảo hai đồng nghiệp của mình:
- Thôi, chúng ta mau nghe theo lời giáo sư, khâu vết mổ lại cho bệnh nhân đi
- Để tôi - Mai nói.
- Không được - Anh dứt khoát, kéo cả khẩu trang xuống để nói chuyện với giáo sư:
- Tôi nhớ rất rõ rằng chúng ta đã dùng tất cả 12 miếng gạc.
- Ai cho phép cô trái lệnh của tôi chứ? Cô nên nhớ, cô mới chỉ là y tá tập sự, cô muốn bị thôi việc ngay ngày hôm nay không? Mau khâu vết mổ lại.
Mai và Nga hốt hoảng:
- Dạ, dạ, chúng cháu làm ngay ạ.
- Khoan đã - Anh ấp úng nói
- Cô vẫn trái lệnh tôi?
- Thưa bác sĩ, tôi không dám trái lệnh ngài nhưng xin ngài để tôi tìm nốt miếng gạc thứ mười hai trước khi khâu vết mổ lại cho bệnh nhân.
Mai và Nga thì thầm:
- Quái lạ, cái Anh hôm nay sao ấy nhỉ? Trông thế mà cứng đầu thật.
- Ừ, ngang thật đấy, chắc nó muốn nghỉ việc.
Anh nói tiếp:
- Ngài có thể cười nhạo tôi, nhưng thực sự tôi thấy không an tâm. Là một bác sĩ, ngài không thể làm như vậy được.
Vị giáo sư bỗng bật cười trước sự ngạc nhiên của mọi người:
- Cô nói đúng lắm. Tấm gạc thứ mười hai tôi đã lấy nó ra rồi. Nó đây.
Nói rồi vị bác sĩ lấy miếng gạc ra khỏi túi áo của mình. Ông nói tiếp:
- Cô đúng là một người có trách nhiệm và kiên định. Từ nay cô chính thức trở thành trợ lí của tôi.
Quyền uy không phải lúc nào cũng đồng nghĩa với chân lí. Nếu chúng ta lúc nào cũng chỉ biết phục tùng trước quyền uy của người khác thì chúng ta chỉ có thể sống dưới cái bóng của họ suốt đời, không thể nào tiến bộ được. Vì vậy hãy tin vào chính đôi mắt và sự phán đoán của mình.
No comments:
Post a Comment